Này em yêu dấu, tôi biết em vẫn còn yêu tôi.
Tình như trái đắng, em nghĩ tôi vẫn còn lừa dối.
Chìm trong mắt nhung u buồn, lệ vương khoé mi dỗi hờn.
Giận yêu thế thôi! Nhưng em đã trách nhầm tôi.
Đừng như thế nữa! Hãy nói đi chớ buồn trách chi.
Nhìn em hờn dỗi, ôi trái tim tôi càng đau nhói.
Hoàng hôn đã rơi bên đồi, Cafe đắng môi rã rời.
Người yêu dấu ơi, sao em nỡ ngoảnh mặt với tôi.
Thôi em giận hờn chi, để dòng lệ hoen mi.
Thôi em đừng trách tôi để đắng cay bờ môi.
Cho tôi xin em nụ cười, để cuộc đời mãi xinh tươi.
Cho tôi xin em lời thứ tha, xin em đừng từ chối.
Cuộc vui hôm ấy lỡ rồi! Giờ tôi vẫn mãi bên người.
Xin em đừng trách, đừng trách nữa người yêu ơi !
Này em yêu dấu, thu đã sang phố buồn lá rơi.
Cười lên em nhé! em với tôi mãi còn chung lối.
Ngoài kia ánh trăng tươi vàng, đừng than trách duyên phũ phàng.
Giận yêu thế thôi, Xin em đừng lìa xa tôi.
|
|
|