Bước chân về phố rộng dài.
Nắng chan hòa nắng dòng đời
Uớc mong lòng bớt muộn phiền.
Từng bước âm thầm mong.
Vẫn nghe ngược gió lòng mình.
Giấc mơ đời trót muộn màng
Vẫn không người đón đợi mình.
Mộng ước xưa giờ đâu?
Sóng ru lời biển nghìn trùng.
Cát nâng từng bước tự tình
Dấu chân ngày cũ nhạt nhòa
Một chút rêu mờ vương.
Thầm xin phôi pha vết xưa
Thầm xin dĩ vãng hút dấu theo thời gian
Và tôi xua bao nỗi đau tan vào hư không
Còn vươn đây tin yêu ngát xanh
Gọi mùa xuân đến lóng lánh hương tình yêu
Và em bao dung dắt tôi quay về yêu đương,
Quay về thương yêu |