Ngày Đăng: 22 Tháng 07 Năm 2007 Giành “ cú đúp ” với hai giải thưởng danh giá tại Sao mai 2007 (Giải nhất phong cách thính phòng và Ca sỹ được yêu thích nhất do khán giả bình chọn), Lê Anh Dũng trở thành tâm điểm sự chú ý của công chúng. Cuộc sống sẽ thay đổi với việc từ kẻ vô danh trở thành “sao”.
Trò chuyện với VTC về con đường sau này, Dũng cho rằng, một ngôi sao ca nhạc thính phòng không nhất thiết phải là một “hotboy”, mà có cách tỏa sáng riêng.
- Nếu bỏ qua sự may mắn thì thành công của anh ở Sao mai có được từ những yếu tố nào?
- Tôi có 7 năm học nhạc Nhạc viện Hà Nội. Thêm nữa, tôi có xu hướng chọn những tác phẩm mới, phù hợp với chất giọng của mình. Tôi muốn thử nghiệm những gì mới mẻ cho dòng nhạc thính phòng, và đã thành công với thử nghiệm của mình.
- Thật ra, cái mới đều được các thí sinh ở các dòng nhạc khác sử dụng và giành chiến thắng. Vậy điểm mới của riêng anh cụ thể như thế nào?
- Mọi người đều nghĩ nhạc thính phòng là phải hùng tráng và phải khoe giọng, cất lên là vang dội. Nhưng thính phòng cũng có những phút trầm lắng, sâu sắc, và những phút cao trào mà không cần thể hiện “ta đây là thính phòng”. Vì vậy, tôi lựa chọn các ca khúc mới mẻ và gần gũi. Cái khó khăn là lột tả các ca khúc ấy như thế nào để tránh đi theo lối mòn của những nghệ sĩ đi trước với những ca khúc đã “đóng đinh” cùng tên tuổi họ.
- Giải năm nay, có vẻ thứ hạng đã an bài ngay từ khi bước vào vòng trong. Bạn hẳn đã không chịu áp lực khi diễn đêm chung kết?
- Ai đi vào vòng cuối cùng cũng ước mơ mình giành được giải quán quân. Tôi không dám chắc chắn 100% là mình sẽ đăng quang trong đêm đó. Tôi chỉ nghĩ mình cần cố gắng hết mình. Hơn nữa, tôi có cảm giác đêm chung kết là một cuộc biểu diễn với bạn bè nghệ sỹ nên không chịu áp lực gì cả.
- Hoàng Tùng nói, Sao mai càng ngày càng nghiệp dư. Bạn nghĩ gì về nhận định này?
- Tôi không thấy thế. Nếu không phải là thí sinh tôi cũng vẫn cho rằng Sao mai ngày càng chuyên nghiệp. Các thí sinh được đào tạo bài bàn, biểu diễn có lửa và rất chu đáo trong chuẩn bị bài và trang phục biểu diễn.
- Cứ nhìn lịch sử giải Sao mai sẽ thấy các ngôi sao thính phòng chỉ chợt lóe sáng trong đêm chung kết rồi lại lui vào hoạt động âm thầm. Anh không sợ rồi mình cũng như thế?
- Tôi nghĩ âm nhạc thính phòng tuy hoạt động rất âm thầm nhưng không thể thiếu trong đời sống âm nhạc. Cứ nhìn cái cách nó sống trong công chúng thì biết. Ra đời sớm so với dòng nhạc trẻ đương đại và bây giờ nó vẫn đứng vững đấy chứ. Tất nhiên, đã là nghệ sỹ, ai cũng muốn mình được tỏa sáng, nhưng “sao” của thính phòng sẽ tỏa sáng theo cách riêng của mình. Và tôi cũng sẽ làm mới mình trong chính dòng nhạc này thông qua cách chọn ca khúc để biểu diễn, hòa âm phối khí cũng như phong cách biểu diễn; có lẽ sẽ bớt “âm thầm” chăng.
Không nghĩ sẽ là hotboy - Gần đây, người ta nhắc nhiều đến hiện tượng các hotboy trong showbiz. Sau giải này, anh có nghĩ đến chuyện mình trở thành hotboy? - Tôi không dám chắc.
- Nếu không phải hotboy, vậy hình ảnh anh hướng tới là gì?
- Hiện tại trên thế giới có rất nhiều các ca sĩ trẻ hát các ca khúc thính phòng theo phong cách mới với chất giọng rất đẹp. Những ca khúc thính phòng cũng không nặng nề, rất mềm mại và nhẹ nhàng, bán cổ điển. Rất nhiều khán giả yêu thích dòng nhạc này, các đĩa làm ra đều bán rất chạy. Tôi sẽ đi theo hướng đó.
- Anh có ý định kết hợp giọng hát với một kiều nữ nào không? - Tôi chưa nghĩ đến chuyện ấy. Bây giờ, tôi muốn tự tạo nên sự mới mẻ cho chính mình đã. Không phải cứ có sự kết hợp mới tạo nên thành công.
- Ở Sao mai, anh thấy mình có thể kết hợp với ai không?
- Sự kết hợp ngoài tố chất âm nhạc còn cần nhiều thứ khác, như có cùng suy nghĩ, cách làm việc…Hợp nhau theo cách tôi nghĩ phải là sự hợp tác ăn ý của cả hai người, chứ không chỉ là thích giọng hát của nhau.
- Anh định đơn thương độc mã trên con đường nghệ thuật?
- Không hẳn thế. Đây mới chỉ là những bước đi đầu tiên của tôi. Khi khẳng định được mình, biết đâu tôi sẽ có một sự kết hợp nào đó chăng.
- Cảm giác từ một kẻ vô danh trở thành “sao” trong anh như thế nào?
- Tôi vẫn nói đùa với mọi người tôi là người hạnh phúc nhất thế giới sau giải Sao mai này. Liền một lúc, tôi nhận hai giải thưởng lớn. Đây là một bước đệm rất lớn cho sự nghiệp ca hát của tôi.
- Nổi tiếng, sẽ bị soi từ lời ăn tiếng nói, cái ăn cái mặc. Anh có thấy đó là một cái giá phải trả hợp lý?
- Hiện tại, tôi chưa cảm nhận được nhiều về sự gò bó đó. Được khán giả và công chúng chú ý đến là niềm hạnh phúc của nghệ sỹ. Nhưng đôi khi, sự quan tâm quá cũng làm nghệ sỹ mất tự do trong đời sống bình thường. Nghệ sỹ cũng là con người mà.
- Trong các cuộc trò chuyện, anh nói rất nhiều đến quan hệ giữa báo chí và nghệ sỹ. Anh nghĩ gì về vấn đề này?
- Theo tôi, báo chí có vị trí rất quan trọng với đời sống nghệ thuật của một nghệ sỹ. Tuy nhiên, chỉ nên xuất hiện trên báo ở tần suất vừa phải, và với những câu chuyện không quá lố bịch, mang tính chất chiều sâu về nghề nghiệp hơn là những thứ giật gân câu khách.
- Anh đang muốn hướng tới một hình ảnh sạch sẽ, “Mr Perfect”. Anh không sợ sẽ tẻ nhạt và đơn điệu trước công chúng sao?
- Tôi muốn xây dựng một hình ảnh đẹp trước công chúng. Tức là muốn báo chí đề cập nhiều đến công việc và sự nghiệp, tất nhiên vẫn có phần nói về đời sống nghệ sỹ.
- Kế hoạch gần nhất của anh là gì? - Trước mắt tôi tập trung vào việc học vì năm tới sẽ tốt nghiệp đại học. Sau đó, tôi sẽ cố gắng ra một album.
- Thế còn kế hoạch đi châu Âu lưu diễn?
- Tôi sẽ đi lưu diễn vài tháng ở các nước châu Âu như Đức chẳng hạn…Chương trình này nằm trong khuôn khổ cuộc thi Hoa hậu Thế giới người Việt . Sau đó, tôi sẽ tập trung vào tập vở nhạc kịch Cây sáo thần.
- Xin cảm ơn anh.
Sources: vietbao |